Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

CANH CẢI BRUSSELS


Cải Brussels thoạt nhìn cứ tưởng là loại bắp cải thường ( cabbages ) nhưng còn nhỏ. Thực ra lại là một loại khác mọc thành từng chùm dài chứ không phải từng bắp cải một như loại thông thường. Chẳng biết tiếng Việt dịch ra là gì nữa chỉ biết tên tiếng Anh của nó là Brussels Sprout nên cứ gọi là mầm bắp cải luôn cho nó dễ :). 

Brussels là một loại rau giàu giá trị dinh dưỡng và là thực phẩm siêu bổ dưỡng ( có thể xem thêm ở đây ). Tuy có vị hơi nhân nhẫn mùi hăng nồng, nhưng nếu ai ăn khổ qua được thì cũng có thể ăn được loại rau này :). Người bản xứ thường đem nướng ( bake ) với chút bột tỏi và bơ rồi ăn kèm với các món nướng or ăn không thôi. Ăn vậy hơi đắng nhưng nghe nói nếu ăn được rồi thì ghiền :). Mình thì không ăn kiểu vậy mà thường xào tỏi or nấu canh ăn theo Vns cho ngon và dễ ăn hơn nhiều :). 

Thường nếu xào thì chỉ cần trụng sơ qua nước sôi ( cho bớt hăng ) rồi xào với tỏi băm và hạt nêm , chỉ dễ dàng vậy thôi nhưng ngon vô cùng. 

Còn nếu nấu canh thì hầm ít sườn non cho mềm, rồi cũng trụng sơ cải qua nước sôi , sau đó cho vô nồi hầm chung với sườn. Vậy là có thêm một món canh mới, ăn cũng ngon không thua gì canh khổ qua đâu nhé mà còn bổ dưỡng nữa chứ. 

Muốn hạnh phúc, đừng là người phụ nữ đảm đang?

Có câu đùa rằng: sống trên đời, biết điều gì là khổ điều ấy. Tuy nhiên bạn hãy nhớ rằng, nếu muốn hạnh phúc, đừng nên làm người phụ nữ đảm đang.
Yêu thương nên là điều nhẹ nhõm nhất trong đời, đừng khoác lên nó bài tính khổng lồ giữa cho và nhận.

Trong những mỹ từ được cho là đẹp đẽ thường dùng để nói về người phụ nữ, tôi sợ nhất là từ "hy sinh". Trong văn thơ từ trước tới nay, đức hy sinh được ca ngợi như một phẩm chất quý giá cần có của người phụ nữ đúng chuẩn theo quan niệm truyền thống, và dĩ nhiên vẫn vắt sang xã hội hiện đại.
Không biết ánh hào quang trong lời khen ngợi của người đời liệu có giúp cho những người phụ nữ cả đời hy sinh được hạnh phúc. Nhưng trong xã hội hiện đại, những quy chuẩn lỗi thời đang là chiếc gông nặng vô hình đè lên vai những người phụ nữ vốn không chỉ còn làm những việc "nhỏ".

Trong những cơ quan nhà nước danh hiệu cao quý nhất được trao cho chị em phụ nữ: "Giỏi việc nước, đảm việc nhà". Nếu xét duyệt một cách nghiêm túc, tôi thấy những người phụ nữ nhận được danh hiệu này quả thực đúng là... siêu nhân. Gánh nặng việc công họ mang nặng nề chẳng kém đàn ông, và lại còn phải gánh thêm phần "đảm việc nhà", quả thực phải có ba đầu, sáu tay mới đủ.

Đôi khi, tôi cứ tự hỏi sao danh hiệu này lại không được trao cho đàn ông. Chẳng lẽ với các đấng nam nhi, chỉ cần "giỏi việc nước" đã là vẻ vang, chuyện con cái, nhà cửa là việc "tủn mủn" giao lại cho đàn bà con gái. Giả sử có một ngày đàn ông được ưu ái gia nhập vào cụôc "đua" giành danh hiệu này, có lẽ họ mới thấy tất cả việc lớn mà họ làm chẳng thấm tháp vào đâu so với những việc nhỏ mà người phụ nữ vẫn thầm lặng vun vén mỗi ngày.

Nhưng ngay cả những người phụ nữ trong cuộc cũng bị "ru ngủ" bởi những lời tung hô sáo rỗng, để rồi dùng cả cuộc đời mình miệt mài hy sinh cho một điều gì đó, mong giữ lại sự yên ấm cho ngôi nhà mình. Khi còn trẻ, các cô tự biến mình thành người giúp việc không công của bạn trai, nấu nướng, giặt giũ, quét dọn cho anh ta mỗi ngày. Khi lấy chồng, họ nhường đàn ông cơ hội lập nghiệp, chấp nhận ở nhà đầu bù tóc rối để chồng "đánh Nam dẹp Bắc". Bầu trời trên đầu họ thu hẹp lại trong một khoảng sân, và thế giới chỉ còn lại trong ánh mắt một người đàn ông. Đến một ngày, người đàn ông mà họ vốn coi là cả thế giới nhẫn tâm quay lưng bỏ đi, họ mới oán trách tại sao những hy sinh của mình lại không được đền đáp.

Nhưng họ không biết rằng, một gia đình hạnh phúc, một xã hội văn minh không bao giờ nên được xây dựng trên sự hy sinh của bất kỳ ai, huống gì là sự hy sinh của một người phụ nữ chân yếu tay mềm. Những gì cả hai làm cho nhau khi yêu, khi xây dựng một gia đình nên là sự đồng tình từ hai phía. Không thể nói tôi đã hy sinh nên tôi phải nhận được điều này, điều kia. Đừng tạo áp lực cho đối phương bởi sự hy sinh của bạn, và cũng đừng khiến ai phải vì mình mà hy sinh.

Yêu thương nên là điều nhẹ nhõm nhất trong đời, đừng khoác lên nó bài tính khổng lồ giữa cho và nhận. Tôi rất thích một câu nói đã được đọc ở đâu đó từ rất lâu: Trong một gia đình, người mẹ hạnh phúc thì gia đình mới hạnh phúc. Sự yên ấm của một mái nhà nên do mọi thành viên cùng vun đắp, chứ không phải dựng nên từ sự hy sinh của người vợ, người mẹ. Nếu cán cân cho - nhận cứ nghiêng dần về một phía, một ngày nào đó mái nhà ấy sẽ đổ sụp vì chẳng ai chịu nổi gánh nặng mà nó đè lên.

Đức hy sinh, sự đảm đang, sức nặng của những mỹ từ ấy nên được san sẻ bớt trên đôi vai của người đàn ông trong gia đình. Nếu muốn hạnh phúc, phụ nữ nên tự mình tập cách sống hạnh phúc hơn là gồng mình lên để hy sinh, hy sinh và hy sinh. Có câu đùa rằng: sống trên đời, biết điều gì là khổ điều ấy. Nếu muốn hạnh phúc, có lẽ đừng nên làm người phụ nữ đảm đang.

Nửa đời người, tôi học được…

Nửa đời người tôi học được, có những việc mình phải buông xuống khi mình đã chẳng còn có thể níu kéo.
Nửa đời người tôi học được, có lắm lúc mình chùn chân mỏi gối nhưng vẫn có thể gượng dậy.

Nửa đời người tôi học được, công danh có thể làm mình tự hào nhưng nó sẽ không là mãi mãi.
Nửa đời người tôi học được, câu nói của ông bà ta xưa: khi con người ta ba mươi, con người ta sẽ khác.

Nửa đời người tôi học được, đúng và sai chỉ dễ dàng là hai thái cực con người đặt ra.

Nửa đời người tôi học được, đớn đau rồi sẽ qua, điều quan trọng là mình có dám đối diện.

Nửa đời người tôi học được, đời người là hữu hạn nên không cần chứa chất hận thù mà hãy chan hòa bằng tình yêu thương, sẻ chia cuộc đời.

Nửa đời người tôi học được, hạnh phúc đích thực không phải cứ là bên cạnh nhau, mà dễ dàng là con người ta hiểu nhau.

Nửa đời người tôi học được, kinh nghiệm sống không phụ thuộc vào số năm mình đã sống, mà nó phụ thuộc vào cách mình đã sống những năm qua.

Nửa đời người tôi học được, mỗi ngôi sao trên trời có vẻ đẹp riêng của chúng và mỗi người có thể tỏa sáng theo cách rất riêng của mình.

Nửa đời người tôi học được, những con sóng kéo nhau vào bờ rồi sẽ tan nhưng người đời biết đến sự hiện diện của chúng.

Nửa đời người tôi học được, người đời có thể dè bỉu mình khi họ muốn, có thể tâng bốc khi họ cần.

Nửa đời người tôi học được, tiền tài có thể làm mình hạnh phúc nhưng người ta nói: khi bạn nhắm mắt, thứ bạn đem đi được chỉ là những gì bạn đã cho đi.

Nửa đời người tôi học được, tình yêu sẽ không vĩnh cửu vì có ngày tình yêu ấy sẽ phôi pha.
Nửa đời người tôi học được, trong cuộc đua mình có thể không về đầu, vì điều còn đọng lại trong lòng người là cái cách mà mình kết thúc con đường ấy dù cho có thương tích.

Nửa đời người tôi học được tại sao phải chọn hai con đường, khi hai con đường ấy có thể song hành cùng nhau.

Nửa đời người tôi học được, dám hết mình vì những người mà mình thương yêu.

Đậu phụ trứng ngon lành

Không chỉ ngon mà món đậu phụ trứng tự làm rất bổ dưỡng, đảm bảo vệ sinh chị em hãy thử nhé! Ăn đậu phụ thường mãi thì sẽ rất chán, chỉ một chút thay đổi sẽ khiến bạn được thưởng thức một hương vị mới cực hấp dẫn.
Cách làm đậu phụ trứng không khó!

Nguyên liệu:

- 6 quả trứng

- 2g muối

- 300ml sữa đậu nành

Dụng cụ:

- 1 nồi hấp

- Khay đựng đậu
Cách làm:

Bước 1: Cho 6 quả trứng vào bát đánh đều. Từ từ thêm sữa đậu nành vào và đánh đều liên tục, trong qá trình này thêm muối vào.
Bước 2: Lọc hỗn hợp trứng sữa qua rây.
Bước 3: Sau đó, đổ hỗn hợp vào khuôn, đặt hỗn hợp trứng sữa đậu nành và khay hấp và hấp ở nhiệt độ thấp trong 25 phút.

Bạn có thể để lâu hơn một chút tùy thuộc vào độ dày của miếng đậu trứng. Tuy nhiên không để lửa to quá và hấp quá lâu đậu sẽ bị rỗ.
Sau đó, cho đậu ra để nguội ở nhiệt độ phòng trước khi cắt đậu phụ trứng thành các miếng vuông hay tròn tùy ý.
Đậu phụ trứng tự làm vô cùng ngon lại đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm! Chúc các bạn thành công và ngon miệng với cách làm đậu phụ trứng nhé!

Theo Mỹ Linh (Siam)

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

Bức thư hài hước bố viết tặng con trai mới chào đời!

Chào thanh niên nghiêm túc!
Mừng cậu ra đời. Tớ là bố cậụ, kể ra thì cũng hơn có 26 tuổi thôi, không nhiều lắm nên mình cứ xưng cậu tớ cho nó dễ nói chuyện! Trong lúc giải lao giữa hiệp, về nhà tắm rửa, tớ định tán phét với câụ vài việc thế này, dù sao thì cũng là 2 thằng đàn ông với nhau, nên tớ cứ chém thế, khi nào cậu bật được thì cứ tự nhiên. Sơ qua về quá trình cậu trong bụng vợ tớ đến giờ. 

Đầu tiên, đây là phản ứng của tớ khi vợ tớ thông báo mang bầu, tớ copy nguyên lại cho cậu xem:
Thùy Dương: Em bau 5 tuan roi
Tuấn Linh:  wtf?
Lúc 2 tháng, cậu dọa vợ chồng tớ là cậu ra ngoài. Tốt, thanh niên là phải tự lập, nhưng chưa đủ lông đủ cánh mà tự lập thì cũng hơi mệt, lại còn phiền người khác nữa. Cũng may là cậu biết nghe lời. 
5 tháng, cậu lại đòi chui ra phát nữa, tuy nhiên lần này không căng như lần trước. Bác sĩ cho mấy thứ đồ chơi để mẹ cậu uống vào cho cậu chơi, cậu nằm im.

Đủ ngày đủ tháng, con người ta non hơn cậu mà chui ra hết rồi, còn cậu nằm im, cũng nóng ruột. Cũng biết troll đấy :-j Tớ tưởng cậu ra là có răng, mọc râu rồi chứ mỗi tóc rậm thôi thì vẫn còn thanh niên chán :-j

Tất cả các ảnh siêu âm cậu bọn tớ sẽ giữ, sau này nếu cậu có con thì khoe ra vênh mặt lên với nó, bố mày ngày xưa đây này, cũng như tớ sắp sửa khoe với cậu cái ảnh của tớ ngày xưa ông bà giữ đến giờ =))

Cái sự sinh cậu nó vất vả thế nào, nhất là mẹ cậu – tức là vợ tớ ấy, nói thì cậu cũng chả hiểu gì đâu, cứ lấy vợ rồi đẻ con đi thì biết! Mang ra mặt lì như đít chai, cấu phát đầu thì khóc, phát thứ 2 trơ cmn mặt ra luôn, còn vợ tớ thì thấy đâu Tiêm cũng tỉnh bơ, mày hơn bố mày rồi con ạ :”>

Tóm tắt thế, trong khi tắm tớ nghĩ được mấy sự thế này, giờ chia sẻ với cậu:
- Cậu cố gắng bú ngoan, sạch sẽ, không làm mẹ cậu tắc sữa. Cậu biết đấy, nếu tắc thì tớ sẽ phải hút cho thông thay cậu, nhưng như thế thì không nên tí nào, Chúng ta nên biết giữ gìn của chung, cậu thích ruột, còn tớ thì chỉ thích vỏ, và tớ thì cai sữa được 24 năm rồi, thế nên chúng ta nước sông không phạm nước giếng, của bền tại người cậu ạ, sử dụng phải đi kèm với bảo trì bảo dưỡng. Tớ nói thế cũng vì tốt cho cậu thôi!

- Bú xong thì ngủ, không ai cần cậu thức thời gian này cả. Thức xong khóc ầm lên mệt ông bà, bố mẹ, cô dì chú bác, thậm chí là cả hàng xóm lắm, mà tớ nói rồi đấy, thanh niên lớn rồi, không nên làm ảnh hưởng đến người khác.

- Ăn ngoan, ngủ ngoan thì sẽ không ốm, mà không ốm thì có nhiều thời gian để chơi đồ chơi hơn, thế nên tùy cậu chọn. 1 bên ngoan ngoãn thì được đủ đường, còn lười ăn hay quấy thì mất cả thời gian, mất cả đồ chơi, các cụ gọi là mất cả chì lẫn chài :-j

- Giờ còn mới, cậu đái ị thoải mái, kiểu gì cũng có người dọn cho cậu. Tuy nhiên 1-2 năm nữa, buồn tè buồn ị thì gào lên 1 câu, không thì hết quần áo mặc đấy =))

- Yên tâm là cậu sẽ được đi học mẫu giáo như tớ ngày xưa. 

- Tớ đã phải bán đi 2 con trăn yêu thích của tớ khi vợ tớ bảo đang bầu cậu. Và tớ hi vọng sẽ lại mang bọn nó về vào 1 ngày, về cơ bản là hơi xa 1 tí

- Không có chuyện tớ cho cậu sờ vào điện thoại của bố mẹ khi chưa đủ 12 tuổi, và cũng không có chuyện vác điện thoại, ipad ipéc ra làm mồi nhử cho cậu ăn đâu. Tớ nói sai tớ chuyển xuống làm con cậu luôn!

- Hết đại học chữ to thì sẽ lên đại học chữ bé, có bài tập về nhà, cũng không lo là tớ sẽ không giải cho cậu đâu, giải cho nhanh để cậu còn có thời gian chơi, mà nếu không giải được thì tớ sẽ xem sách giải rồi bảo cậu. Tuổi thơ của tớ dữ dội như nào thì cậu cũng phải thế. Tớ đảm bảo là sẽ không đem cậu ra làm công cụ xây dựng niềm tự hào cho bố mẹ đâu :-j Trẻ con thì học đi liền với chơi, chứ nứt mắt ra đã vác cái cặp nặng ngang người, hỏi cái gì cũng ú ớ thì mất cmn tuổi thơ rồi cậu ạ, cứ bị ong đốt, sứt đầu mẻ trán vài lần nó mới vui ! 

- Cậu đã chiến thằng trong cuộc thi quan trọng nhất có tỉ lệ chọi 1/300.000.000, thế nên không việc gì phải buồn khi sau này cậu thi tạch hay tán gái mà nó không đổ dù cậu đã làm hết sức, những việc ấy đều mang lại cho cậu kinh nghiệmhết, chỉ trừ cuộc thi đầu tiên nếu tạch thì giờ chả ai biết cậu ở đâu thôi =)) Mỗi khi thất bại, hãy niệm câu thần chú “Mình đã từng là con tinh trùng khỏe nhất, chiến thắng cuộc thi quan trọng nhất, tỉ lệ chọi cao nhất”, hơi AQ nhưng tác dụng phết đấy con trai ạ

- Ông bà nội ngoại, cô dì vất vả từ lúc cậu trong bụng mẹ, có mặt cả để đợi câụ ra, nên khi nào cậu lớn, nhờ rót hộ cốc nước thì đừng lì mặt ra, ăn gậy đấy, có thể tớ sẽ ko phang cậu đâu, nhưng mẹ cậu thì chăc chắn là có, và tớ thì rất thích xem đánh lộn =))

- Tớ nhớ được tên đến 4-5 đời ông bà cụ kị để đặt tên cho cậu tránh bị trùng, nên thanh niên ạ, đến đời cậu, chí ít, hãy nhớ đến đời ông bà của vợ chồng tớ, tức là những người mà cậu gọi bằng cụ ấy, sau này đặt tên cho con, hơn nữa, sau này, kiểu gì cũng phải biết thôi.

- Sau này có bạn gái, hay thậm chí là bạn trai (tớ thì không mong điều này tí nào), cứ nói thẳng để bọn tớ còn biết đường mà liệu. Ngày xưa tớ cũng tìm hiểu về giáo dục giới tính nhiều lắm nên cứ yên tâm là hươu chạy đúng đường, ko sợ sai. Nghĩ thì cũng khá ngại khi tự nhiên có đứa con gái chẳng quen vác thúng đến bảo con chào bố.

- Tớ không cấm cậu uống rượu khi cậu lớn, ít ra thì cũng có anh cu con ngồi nhâm nhi lon bia và chơi game cùng, nhưng uống là để vui, chứ say thì phí rượu lắm, và cà nhau uống rượu là cái trò ngu nhất trên đời mà tớ từng làm, thế nên kể lại để cậu biết mà tránh :-“

Thôi thế đã, tớ ăn cơm rồi chuẩn bị lên chỗ mẹ con cậu!
Nói nốt 1 cái là tớ sẽ add friend cậu nếu sau này cậu có facebook, và cái note này là để dành đến lúc ấy tớ tag tên cậu vào. Đừng mong deny friend request hoặc block tớ, vì cậu sẽ không thành công đâu, tớ có đủ cách để biết mật khẩu facebook của cậu =))
Hà Nội, thiếu 1 tiếng nữa thì tròn 24h cậu chào đời,
Tặng con trai!

Một phụ nữ mất chồng muốn tự tử, ông lái đò hỏi một câu khiến cô bật cười!

Một người phụ nữ mất chồng ở bên bờ sông mong muốn tìm đến cái chết, được người lái đò cứu, người lái đò hỏi một câu hỏi mà khiến cô bật cười!
Hãy cùng đọc ba câu chuyện nhỏ dưới đây nhé!

1. Người góa phụ và ông lái đò
Một người góa phụ ở bên bờ sông với mong muốn tìm đến cái chết, may mắn được ông lái đò đi ngang qua cứu vớt. Ông lái đò hỏi người góa phụ: “Tại sao lại muốn tìm đến cái chết?”, người góa phụ nói: “Bởi vì chồng của tôi đột ngột chết nên tôi cũng không thể sống nổi nữa.”
Ông lái đò hỏi: “Cô kết hôn được bao lâu rồi?”

Người góa phụ trả lời: “Được 3 năm.”

Ông lái đò lại hỏi: “Lúc chưa kết hôn, cô làm nghề gì?”

Người góa phụ trả lời: “Tôi làm nghề nhuộm vải trong thôn.”

Ông lái đò lại hỏi: “Khi ấy cuộc sống của cô thế nào?”

Người góa phụ trả lời: “Cũng hài lòng.”

Người lái đò lại hỏi: “Lúc đó cô chưa có chồng, tại sao cũng sống được tiếp vậy?”

Người góa phụ bật cười.

Ông lái đò nói: “Hãy tìm về chính bản thân mình khi chưa kết hôn đi, lúc đó cô có một mình, chẳng phải cũng vẫn cảm thấy hạnh phúc sao?”

2. Ông chủ khách sạn và kẻ lang thang
Ông chủ khách sạn phát hiện có một kẻ lang thang ngày nào cũng ngồi bất động ở ghế đá công viên mà nhìn chằm chằm vào khách sạn của mình, ông cảm thấy rất tò mò.
Một hôm, ông chủ khách sạn không thể nhịn được nữa, thế là ông đi đến chỗ kẻ lang thang và hỏi: “Xin lỗi, anh bạn, tôi muốn hỏi anh một chút, tại sao ngày nào anh cũng nhìn chằm chằm vào khách sạn của tôi vậy?”

Kẻ lang thang nói: “Bởi vì cái khách sạn này quá đẹp! Mặc dù tôi chỉ có hai bàn tay trắng và ngủ trên ghế đá, nhưng mỗi ngày tôi đều nhìn nó như vậy, đến tối sẽ mơ thấy mình được ngủ ở trong đó”.

Ông chủ khách sạn sau khi nghe xong thấy rất đắc ý, liền nói: “Anh bạn, đêm nay tôi sẽ cho anh được mãn nguyện, anh có thể ở miễn phí tại phòng tốt nhất của khách sạn trong một tháng”.

Sau một tuần lễ, ông chủ khách sạn trở lại và muốn xem xem tình hình của kẻ lang thang thế nào, thì phát hiện người này rõ ràng là đã chuyển khỏi khách sạn rồi và trở lại ghế đá của công viên.

Ông chủ khách sạn hỏi kẻ lang thang: “Rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì?”

Kẻ lang thang nói: “Lúc trước tôi ngủ trên ghế đá, mơ thấy được ở trong khách sạn, nên thấy rất vui vẻ, thế nhưng khi ngủ trong khách sạn, tôi lại thường mơ thấy mình trở lại với chiếc ghế đá cứng nhắc đó. Thật là đáng sợ, cho nên, tôi không thể chịu đựng được nữa!”

Ông chủ khách sạn nghe xong liền phá lên cười và nói: “Thì ra, đôi khi không có cũng khổ mà có cũng khổ!”

Quả thực là, nỗi khổ của con người thực ra không liên quan gì đến “có” hay “không có”, mà nó có liên quan đến “sự chấp trước” (dính mắc) của con người, nếu như coi đồ vật nào đó là thứ nhất định phải có được, khi không có thì ao ước thèm muốn, mà khi có rồi thì lại sợ mất đi… như thế đều là khổ.

3. Một ngón tay và hai bàn chân
Tôi có một người bạn, là nhân viên trong một cơ sở phúc lợi xã hội, anh ta đã kể cho tôi một câu chuyện như thế này:

Một lần, có một bà mẹ gọi điện đến phòng của anh ấy để xin giúp đỡ, cô ấy nói rằng đứa con trai thiếu niên của cô đã vô tình bị cắt đứt một ngón tay. Bởi vì không có cách nào để nối lại nên cậu ấy rất đau lòng, suốt ngày trốn trong phòng, không muốn đến trường nữa.

Nhận được điện thoại, nhân viên xã hội nói: “Cô có thể đưa cậu ấy tới đây để cùng nói chuyện được không?”

Bà mẹ nói: “Thằng bé cảm thấy mình không còn trọn vẹn nên không muốn gặp ai hết, tôi nghĩ là nó không sẵn sàng đi đến đó đâu”.

Thế là anh ấy sắp xếp một nhân viên tới nhà để hỏi thăm. Hôm đó, người mẹ lo lắng nên từ sáng sớm đã đến cửa phòng con trai gõ cửa và nói có một cô nhân viên xã hội đến thăm, muốn quan tâm một chút đến tâm tư của cậu ấy.

Nhưng bà mẹ chỉ nghe thấy có rất nhiều đồ đạc ném về phía cánh cửa đang đóng chặt, hơn nữa còn nghe thấy một câu nói vô cùng giận dữ:“Mẹ đừng gọi người ta đến, con không muốn ai đến hỏi han gì cả”.

Giờ hẹn đã đến, người mẹ với vẻ mặt rầu rĩ đi ra mở cửa, bà vừa luống cuống vừa thấy có lỗi nói: “Thật sự là rất xin lỗi, lúc nãy tôi có nói qua với con trai là cô tới thăm, nhưng nó rất bướng bỉnh, nói thế nào cũng không chịu gặp cô”.

Cô nhân viên xã hội nói với bà mẹ bằng giọng an ủi: “Không sao đâu ạ, tôi hiểu mà, hay là để tôi thử xem xem thế nào? Phòng của cậu ấy ở đâu?”

Bà mẹ chỉ lên lầu: “Phòng ngay ở trên đầu cầu thang.”

Cô nhân viên xã hội nói: “Tốt rồi, vậy làm phiền chị cầm giúp tôi một cái nạng lên lầu chờ tôi.”

Cô nhân viên này là một người đi tập tễnh, hai chân đeo đôi giày sắt rất nặng, lúc đi lên lầu phải dùng tay vịn vào lan can rồi nhảy từng bậc thang, cho nên cần một người mang giúp cây nạng lên lầu chờ sẵn, chờ đến khi cô ấy lên lầu rồi thì có thể chống nạng vào mà đi.

Cô ấy đi lên lầu giống như đu xà vậy, hoàn toàn dùng lực của hai tay bám vào lan can mà đu, nhấc hai chân khỏi mặt đất, rồi lại rơi xuống bậc cầu thang, bởi vì giày sắt rất nặng nên mỗi lần rơi xuống bậc cầu thang thì phát ra âm thanh rất to.

Vì cô nhân viên đi lên lầu với tốc độ rất chậm, lại phát ra âm thanh thùng thùng rất nặng nề, quả thực là giống như là con rô bốt Mazinger Z đi lên lầu vậy.
Cậu thiếu niên trong phòng nghe thấy âm thanh vừa quái dị lại vừa đáng sợ tới gần, cảm thấy vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, cậu ta không thể nhịn được nữa liền mở cửa phòng ra để xem là cái gì. Nhưng cảnh tượng hiện ra trước mặt càng khiến cậu ta thêm chấn động hơn: “Một người phụ nữ với đôi chân không thể vận động được lại đến an ủi một người chỉ thiếu một ngón tay như mình…!”

Cô nhân viên xã hội không nói một câu nào, cậu bé đã tự cảm thấy rằng một chút thương tích của bản thân hoàn toàn không đáng kể gì.
Đọc hết ba câu chuyện này, trong lòng bạn cảm thấy thế nào?

Đau khổ của con người đến từ nỗi sợ bị mất một thứ gì đó, mà sở dĩ người ta sợ là bởi vì họ đã quá quen thuộc đến nỗi trở thành thói quen hay phụ thuộc vào sự tình, sự vật, con người đó… Một khi những thứ đó bị mất đi thì mục tiêu cuộc sống của họ, trọng tâm của họ lập tức bị hút ra, khiến cho họ không cách nào tiếp nhận được sự thật mà rơi vào đau khổ.

Nếu như không có điện thoại, không có internet, không có các cửa hàng tiện lợi… Thì con người sẽ không sống được sao? Con người sẽ không vui vẻ hạnh phúc sao?

Đương nhiên sẽ không như thế.

Nhận ra những thứ mà bạn “nhất định phải có”, đó chính là mấu chốt của tự do. Nói cách khác, một khi “thói quen” đó được cải biến, những điều trước đây “nhất định phải có” đã không còn là nhu cầu phải có nữa, thì bạn sẽ thấy mình được tự do và không còn bị ràng buộc bởi nó.

Đôi khi thay đổi khía cạnh nhìn nhận, thay đổi ý niệm, sẽ phát hiện tương lai phía trước sẽ rộng mở và sáng sủa hơn, bạn thấy có đúng không?

Tôm bọc khoai tây chiên

Vừa dễ dàng lại dễ làm, món tôm bọc khoai tây khiến ai cũng phải ngất ngây vì ngon miệng. Chỉ cần bỏ chút thời gian là bạn đã có một món ăn khiến ai cũng muốn ăn lần nữa :D
Nguyên liệu:

- 10 con tôm; 2 củ khoai tây cỡ vừa; 10g phô mai mozzarella ; 15g mayonnaise; 1 ít muối và hạt tiêu vừa đủ

- Dầu thực vật

Chuẩn bị tôm:

- 15ml rượu nấu ăn; 15g tinh bột khoai tây

Cách làm:

Bước 1: Khoai tây gọt vỏ, hấp chín rồi nghiền nhuyễn. Sau đó trộn với mayonnaise và muối, hạt tiêu.
Bước 2: Tôm bóc vỏ, bỏ chỉ, để lại đuôi. Sau đó cho rượu vào với tinh bột khoai tây vào tôm, trộn đều rồi rửa lại bằng nước sạch.
Bước 3: Chia chỗ bột khoai tây nghiền thành 10 phần và viên chúng thành các viên tròn. Sau đó, đặt 1 con tôm lên một viên bột, ấn mạnh để tôm bám được vào khoai tây. Làm tương tự đến hết.
Bước 4: Đun nóng dầu ăn trong chảo và xếp từng miếng khoai tây tôm vào chiên từ 3-4 phút. Khi tôm đã đổi màu, lật chúng và chiên thêm 1 phút hoặc lâu hơn chút nếu thấy cần.
Bước 5: Rắc một ít phô mai lên trên, đậy vung lại và tắp bếp. Để pho mát tan chảy khi nhiệt vẫn còn làm cho chảo nóng.
Cho tôm bọc khoai tây lên đĩa và thưởng thức nhé! Chúc các bạn thành công và ngon miệng với món tôm bọc khoai tây!

Theo Như Lan (Cook Pad) (Khám phá)

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

Buổi sáng ngủ dậy có 8 triệu chứng sau, hãy đến gặp bác sĩ ngay

Những triệu chứng dưới đây vào buổi sáng sớm khi bạn ngủ dậy sẽ phần nào tiết lộ tình trạng sức khỏe của bạn.
Một số người 4,5 giờ sáng tỉnh dậy cảm thấy bụng đói cồn cào đến mức khó chịu, tâm trạng lo lắng, bất an, còn kèm theo mệt mỏi, mất sức. Nếu ăn một thứ gì đó, triệu chứng đói mới giảm đi, tuy nhiên miệng vẫn khát lưỡi vẫn khô, muốn uống nhiều nước, phải ăn sáng đầy đủ xong mới dần dần mất đi. Đây chính là biểu hiện của bệnh tiểu đường.

Nếu đã bị bệnh tiểu đường, sáng sớm lại xuất hiện những triệu chứng này, chứng tỏ cách uống thuốc và liệu lượng thuốc đều không ổn.

Chóng mặt
Buổi sáng ngay khi mở mắt bạn đã cảm thấy chóng mặt, rất có thể do ngồi máy vi tính quá nhiều, nén mạch máu ở các đốt sống, ảnh hưởng đến lưu thông máu ở não.

Bạn cần chăm uống nước lọc và tập thể dục vào buổi sáng. Nếu vẫn còn chóng mặt nhiều, bạn nên đi khám để được tư vấn kĩ hơn.

Ngoài ra, bạn nên tránh dậy đột ngột lúc sáng sớm, nằm thêm nửa phút ngay khi mở mắt, ngồi dậy khoảng 1 phút rưỡi, sau đó cho chân xuống nền nhà và để vậy khoảng 1 phút nữa rồi mới đứng dậy.
Ra mồ hôi
Buổi sáng thức dậy người ướt đẫm mồ hôi, có thể do nhiều nguyên nhân: lượng đường trong máu thấp, cơ thể bị mất cân bằng âm dương và chức năng của nội tạng đang bị rối loạn… Trong các bữa ăn bạn cần chú ý ăn nhiều hoa quả và các loại rau giàu vitamin hơn.

Nếu bạn đang uống thuốc trị các bệnh như: tiểu đường, lao, tăng tuyến giáp… bạn nên tư vấn bác sĩ để kê các loại thuốc làm cơ thể ít ra mồ hôi hơn.

Người đơ cứng
Người đơ cứng là chỉ sáng sớm sau khi thức đậy cảm thấy khớp, cơ thịt toàn thân đơ cứng, hoạt động bị hạn chế. Sau khi hoạt động, khớp và cơ thịt mới dần dần giãn ra. Thông thường, nếu toàn thân đơ cứng, khớp hoạt động không linh hoạt, điều này cho biết có thể bệnh phong thấp, viêm khớp, chất xương tăng sinh đang làm phiền... Một số người có tiền sử dị ứng như viêm cơ da, vết ban đỏ, da xơ cứng… cũng có hiện tượng người đơ cứng vào sáng sớm.

Phù thũng
Thông thường, người mạnh khỏe khi thức dậy cũng bị phù thũng nhẹ, nhưng vận động xong, phù thũng sẽ biến mất trong 20 phút. Nếu sau khi thức dậy, phần mặt vẫn bị sưng, đặc biệt là sưng ở mí mắt, điều này thể hiện bệnh thận hoặc bệnh tim. Người có triệu chứng này nên đến bệnh viện kiểm tra tình trạng của thận và tim.

Bạn chớ nên lo lắng quá, chỉ cần tránh uống nhiều nước trước khi ngủ, tránh uống rượu và ăn các loại quả chứa nhiều nước. Cũng có thể khắc phục triệu chứng này bằng cách matxa mắt trước và sau khi ngủ dậy và đắp 2 túi trà lọc lên trên mắt.

Quầng thâm ở mắt
Bạn bị quầng thâm ở mắt, đây là dấu hiệu cảnh báo khá nhiều triệu chứng bệnh. Có thể bạn bị mất ngủ nhiều hay tối hôm trước đã uống cà phê, cũng có thể là do kinh nguyệt không đều.

Ngoài ra quầng thâm ở mắt còn chỉ ra những bệnh mãn tính như: viêm dạ dày, gan mãn tính; tiêu hóa kém; viêm mũi dị ứng...

Để khắc phục triệu chứng này, bạn nên ăn nhiều vừng, lạc, đậu tương, cà rốt, gan gà, gan heo và các thực phẩm giàu vitamin A khác. Ngoài ra, bạn còn nên kết hợp các bài matxa mắt, ăn ngủ điều độ, tránh thức đêm.
Hơi thở có mùi
Hơi thở buổi sáng có liên quan trực tiếp đến chế độ ăn uống và sinh hoạt của bạn, bạn nên tránh các đồ uống có chất kích thích. Ngoài ra, hơi thở có mùi nặng vào buổi sáng cũng là dấu hiệu để bạn chú ý hơn đến gan và dạ dày của mình.

Bạn không nên ăn nhiều vào buổi tối; hạn chế ăn các loại thịt, chất béo khó tiêu; ăn nhiều hoa quả và rau xanh. Đánh răng sau khi ăn xong. Nên kết hợp dùng thêm các loại nước súc miệng và kẹo cao su.

Tỉnh ngủ quá sớm
Nếu 4-5 giờ sáng ngủ mơ rồi tỉnh giấc, thấy mệt mỏi mất sức, khó tiếp tục chìm vào giấc ngủ, sau khi thức dậy tâm trạng không thoải mái và cảm thấy buồn phiền không vui thì đó là hiện tượng mất ngủ vào sáng sớm.

Theo các chuyên gia, mất ngủ sáng sớm hay gặp ở người người rối loạn về tinh thần, nhiều phiền muộn, đặc biệt gặp nhiều ở những người bị trầm cảm.

Biểu hiện sớm nhất của rối loạn tâm lý ở một số người là mất ngủ vào buổi sáng, kèm theo lo lắng bất an. Nặng sẽ dẫn đến rối loạn tinh thần và có liên quan đến chứng mất trí nhớ. Vì vậy mất ngủ vào sáng sớm không phải là hiện tượng bình thường như bao bạn trẻ nghĩ.

Bã đậu nành xào lá cách

Đậu nành (còn gọi là đậu tương) được xưng tụng là “vua trong các loại đậu”, là loại thực vật có nhiều đạm và có giá trị dinh dưỡng cao. Riêng sữa đậu nành được xem là một thức uống bổ dưỡng tốt cho sức khỏe. Nhưng lạ thay, lâu nay, người ta có thói quen nấu đậu nành lấy sữa, chứ ít ai dùng bã đậu nành để chế biến món ăn. Đây là một phí phạm to lớn, vì bã đậu nành có mùi vị thơm ngon, hàm lượng chất đường thấp, chất xơ cao v.v…
Còn lá cách là một loại rau sạch không thể thiếu trong việc chế biến các món ăn truyền thống. Ngoài ra, theo Đông y, lá cách vị ngọt thơm, có tác dụng mát gan, lợi tiểu… nữa.

Nói đến bã đậu nành, tôi còn nhớ lúc bấy giờ nhà ngoại tôi ở sát tiệm làm đậu hủ của chú ba người Hoa. Hàng ngày, cơ sở sản xuất của chú cung cấp một số lượng lớn đậu hủ miếng (tươi lẫn chiên) cho các chợ trong thành phố. Do đó, số lượng bã đậu nành rất nhiều, vì thế để rộng mặt bằng sản xuất, ai đến xin chú đều hào phóng cho không tất cả. Và, ngoại tôi cùng những người hàng xóm, trong những ngày rằm ăn chay thường đến xin vài ký về chế biến món ăn. Tuy là những thứ nguyên liệu thật đạm bạc, nhưng qua bàn tay chế biến khéo léo của ngoại, chúng tôi có được những món ngon như: Bã đậu nành xào lá cách, khô bã đậu nành, bã đậu nành nướng lá lốt v.v... Trong các món vừa kể, món gây ấn tượng trong tôi nhất là món: Bã đậu nành xào lá cách.
 Theo ngoại, chế biến món ăn dân dã này tuy dễ nhưng phải qua nhiều công đoạn và phải nắm vững những bí quyết nêm nếm để món ăn được ngon miệng và hấp dẫn. Trước hết, ngoại cho phần bã đậu nành vào túi vải thưa để ráo nước, và chuẩn bị các nguyên liệu (giá sống, lá cách, dừa nạo và các gia vị đường, muối, bột ngọt…) và sơ chế như sau:

Lá cách lựa lá vừa ăn rửa sạch xắt nhuyễn, giá sống rửa sạch để ráo, dừa nạo lấy nước cốt đậm đặc (số lượng nhiều ít tùy theo bã đậu nành).

Kế đến, ngoại cho bã đậu nành, nước cốt dừa cùng gia vị (đường + muối + bột ngọt) nêm vừa ăn, đổ vào chảo xào khô, múc ra tô.

Bắc chảo lên bếp, phi dầu tỏi thơm, cho giá sống cùng gia vị (bột nêm) vào xào cho giá ngấm gia vị, rồi cho bã đậu nành (đã sơ chế) với giá sống vào trộn đều.
Cuối cùng, cho lá cách xắt nhuyễn vào xào chín, nhắc xuống, thế là xong!

Và, ngoại còn dặn dò kỹ, muốn món ăn này được “thăng hoa”, cần chuẩn bị thêm 1 dĩa bánh tráng nhúng, 1 dĩa rau sống (rau thơm, diếp cá, dưa leo…) và làm 1 chén nước tương ớt chua ngọt là đủ!...

Bữa ăn đã sẵn sàng. Chỉ cần lấy miếng bánh tráng nhúng cho vào lòng bàn tay, gắp miếng bã đậu nành xào lá cách, miếng rau sống cuốn lại chấm vào chén nước tương chua ngọt đưa lên miệng nhai chậm rãi, sẽ cảm nhận vị béo, bùi, thơm của bã đậu nành, giòn giòn của dưa leo, cay nồng của rau thơm xông lên tận mũi, khiến ta lạ miệng “quên thôi” với món ngon dân dã do ngoại chế biến!...
Dân dã hương quê với món bã đậu nành xào lá cách

Bài & ảnh: Ba Cần Thơ(Theo DanViet)

SƯƠNG SÂM, SƯƠNG SÁO, HẠT É


Trời mùa hè Texas nắng nóng mấy món mát mát kiểu Sương sâm, Sương sáo này coi bộ rất đắt hàng. Ăn cơm xong mà có 1 ly tráng miệng kiểu này thì "người ấy" rất ư là thích. Còn với mình thì làm 1 ly xong khỏi ăn cơm cũng được. 

Dạo này có sương sâm ăn dài dài mà không cần phải chạy đi chợ chồm hỗm xa xôi nữa. Vì nhà chị bạn có cây sương sâm mà chị chẳng bao giờ hái vô làm. Muốn ăn lúc nào chỉ cần chạy qua đó hái về rồi chịu khó vò vò một chút rồi share cho chị một nữa. Còn chị thì chịu khó tưới cây, vậy là 2 nhà đều có sương sâm ăn cho mát. 

Còn sương sáo thì chỉ cần mua bịch sương sáo được bày bán ở các chợ Á châu về nấu theo hướng dẫn trên bao bì là xong. 

Ngâm thêm ít hạt é nữa là có ly Sương sâm, sương sáo, hạt é ngon lành cành đào hơn bất cứ tiệm nào bán. Ai hok sợ "bếu" thì cho  nước cốt dừa nhiều nhiều chút ăn cho đã :)))) . 

3 câu chuyện xúc động về gia đình bạn nên đọc 1 lần trong đời

Đôi khi trên đường đời miết mải, ta quên bẫng đi mất một thứ quan trọng hơn hết thảy mọi thứ, đó là gia đình. Dưới đây là 3 câu chuyện có thể khiến trân trọng hơn gia đình của mình.

Câu chuyện thứ nhất: Hãy Làm Điều Gì Đó Trước Khi Quá Muộn Màng
Một người đàn ông dừng lại ở cửa tiệm bán hoa để đặt hoa tặng mẹ của mình. Mẹ của ông ở xa cách đây hơn 200 dặm và ông sẽ nhờ cửa tiệm giao hoa đến tận tay cho bà. Khi ông bước ra khỏi xe, ông đột nhiên chú ý đến một cô gái trẻ đang khóc thút thít bên lề đường. Ông hỏi cô gái có sao không, cô trả lời, “Cháu muốn mua hoa hồng tặng mẹ. Nhưng cháu chỉ có 75 cent nhưng hoa hồng thì đến 2 dollar.

Người đàn ông mỉm cười và nói, “Đi với chú. Chú sẽ mua cho cháu một bông hồng.” Ông mua cho cô bé hoa hồng như đã hứa và đặt hoa giao đến tận nhà mẹ mình. Khi họ rời khỏi, ông ngỏ ý chở cô bé về nhà. Cô bé đồng ý để ông chở đến chỗ mẹ của mình. Cô chỉ cho ông đến một nơi vắng vẻ, phải đến khi dừng xe lại người đàn ông mới nhận ra đó là một nghĩa trang. Và cô gái đã đặt bông hoa ấy lên một ngôi mộ sạch sẽ.

Người đàn ông trở về cửa tiệm hoa, hủy gói giao hoa và ông ta đã mua hẳn một bó hoa to, lái xe đến thẳng nhà của mẹ mình, ngôi nhà cách nơi đấy hơn hai trăm dặm đường đi nhưng cuộc gặp gỡ cô gái đã cho ông hiểu rằng, nếu hôm nay ông không đến, có khi ngày mai ông sẽ chẳng còn cơ hội để đến nữa.

Bài học: Cuộc đời rất ngắn ngủi bạn ạ. Hãy dành nhiều thời gian để yêu thương và quan tâm đến những người mà bạn quý mến. Hãy tận hưởng những khoảnh khắc với họ trước khi mọi chuyện đã quá muộn màng. Không có thứ gì trên đời quan trọng hơn gia đình cả, bạn nhé.

Câu chuyện thứ hai: Chỉ năm phút nữa thôi
Ở một công viên nọ, một người phụ nữ ngồi cạnh một người đàn ông trên một băng ghế gần sân chơi. “Con trai tôi đó,” người phụ nữ chỉ vào một cậu bé đang chơi cầu trượt vận chiếc áo len màu đỏ. “Cậu bé nhìn mới đáng yêu làm sao” người đàn ông nói. “Còn kia là con gái của tôi, cô bé đang chạy xe đạp vận một cái đầm màu trắng đấy.”

Sau đó, người đàn ông nhìn vào đồng hồ và gọi cô bé. “Con chơi xong chưa Melissa?”. Melissa nài nỉ, “5 phút nữa thôi nha bố. Nha? Chỉ 5 phút thôi.” Người đàn ông gật đầu và cô bé lại tiếp tục chơi đùa cùng chiếc xe như cô đã mong muốn. Thời gian trôi qua và người đàn ông lại gọi con gái của mình: “Đi được chưa con?” Melissa lại nài nỉ, “Chỉ 5 phút nữa thôi nha bố. 5 phút thôi mà.” Người đàn ông lại mỉm cười và nói, “Được rồi

“Ông quả thật là một con người kiên nhẫn.”, người phụ nữ nói. Người đàn ông mới tiếp lời, “Tommy, anh trai của con bé đã mất trong một vụ tai nạn giao thông vì một gã tài xế say xỉn khi nó đang đạp xe ở một chỗ khá gần nơi này. Tôi đã không dành nhiều thời gian cho Tommy và bây giờ tôi sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ để có được 5 phút ở cạnh nó. Tôi đã thề sẽ không lặp lại sai lầm đó với Melissa. Con bé cứ nghĩ nó may mắn có thêm 5 phút để chơi. Nhưng sự thật đúng ra phải là, tôi mới là người may mắn khi có được thêm 5 phút để nhìn ngắm con bé hạnh phúc.

Bài học: Cuộc sống luôn cần những lần đánh đổi và sự ưu tiên lớn lao nhất luôn luôn phải là gia đình. Hãy tận dụng thời gian quý báu của mình với những người mình thương yêu nhất bạn nhé.

Câu chuyện thứ ba: Cha Ơi, Đến Khi Nào Thì Ngón Tay Con Sẽ Mọc Lại
Một người đàn ông đang đánh bóng chiếc xe hơi mới mua của mình thì cô con gái 4 tuổi của ông lại dùng đá để viết lên chiếc xe ấy. Điên tiết, ông ta cầm lấy bàn tay của đứa trẻ và đánh rất nhiều, và ông không nhận ra mình đang đánh bằng một cái mỏ lết. Lúc đến bệnh viện, cô bé phải cưa bỏ tất cả những ngón tay của mình vì vết thương quá nghiêm trọng.

Khi đứa trẻ nhìn thấy cha, cô bé tuyệt vọng hỏi “Cha ơi, đến khi nào thì ngón tay con sẽ mọc lại?”. Người cha đau đớn trong lặng câm. Ông trở lại chiếc xe hơi và tức giận đá vào nó. Phải đến lúc thấm mệt ông mới nhìn vào chỗ có những vết rạch mà con gái ông đã viết nên, cô bé đã viết.

“Con yêu cha.”

Bài học: Hãy hiểu một điều rằng, cả sự tức giận lẫn tình yêu thương đều không có giới hạn. Nên nhớ, “Đồ vật là để sử dụng, nhưng con người là để yêu thương”. Đừng để sự nóng nảy tức thời làm bạn cả đời phải hối hận.

Chồng à! Nhường nhịn em một chút được không?

Thế nên với đàn bà đừng nên dùng cái đầu nóng mà chỉ nên dùng trái tim nóng. Yêu thương đàn bà một, họ sẽ yêu thương lại mười, một trăm, một nghìn lần. Nên nếu vợ giận, vợ nóng, thì đàn ông nhường nhịn đôi phần cũng chả thiệt thòi chi.
Người ta bảo “cơm sôi nhỏ lửa” thì chẳng thể nào cháy, chẳng thể nào khê. Chồng giận thì vợ bớt lời… Bởi đàn bà là nước, mềm, vô cùng mềm mại và uyển chuyển nên đàn ông nóng nảy, cứng rắn mới cần có một người đàn bà ở bên để cân bằng cho cuộc sống của chính họ. Nhưng đôi khi, đàn bà cũng như chính cái nồi cơm đang sôi sùng sục lên kia, chỉ biết là nóng, là sôi lên hừng hực, giận hừng hực và muốn bỏ mặc tất cả, muốn buông tay tất cả, muốn tung hê tất cả… Không ai dịu dàng như đàn bà nhưng cũng không ai giận dữ kinh khủng như họ.
Vậy những khi ấy, người đàn ông bên cạnh, có thể nhỏ lửa được không? Có thể là nước mềm một chút được không? Người ta nói, giận dài, giận dai thành giận dại… Đàn bà vốn dại khờ lắm lắm mà lại là chúa giận dai. Cho nên những lúc đàn bà vì nóng giận mà dại khờ, đàn ông hãy dùng bản lĩnh của mình, tình yêu thương và lòng bao dung của mình để khôn ngoan hơn người đàn bà của mình được không? Chẳng phải người xưa từng nói: “Đàn ông nông nổi giếng khơi, Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu” đó sao? Chỉ cần qua cái ngưỡng ấy thôi, đàn bà sẽ lại nguội, sẽ lại mềm ngay mà!

Cho nên khi vợ giận mà bảo: “Tôi không muốn làm con hầu cho bố con anh nữa. Mệt lắm rồi”. Nếu chồng làm mặt bất cần, rồi cũng vênh mặt lên mà thách thức kiểu như: “Cô thích làm gì thì làm”. Là y như rằng sẽ ăn cơm đường cháo chợ hoặc mì tôm cả tuần.

Nhưng nếu chồng chỉ lặng lặng vào bếp, và nói: “Em không nấu cho anh ăn, con ăn thì anh và con đi nấu cho em ăn vậy”. Thì chỉ cần vài phút sau, nhìn cái dáng lóng ngóng của chồng và con trong bếp là vợ lại nhảy vào ngay. Miệng lẩm bẩm: “Anh ra ngoài cho đỡ ngứa mắt”. Chồng khẽ bấm bụng mà cười: “Ờ hơ, ngứa mắt thì kệ ngứa mắt, miễn là có cơm ngon mà ăn là được rồi”.

Thế đấy, cái giống đàn bà khi lửa giận nhen nhóm mà chồng không biết cách làm cho nguôi đi mà lại làm cho bùng lên thì ghê ngớm lắm. Hoặc cứ để mặc vợ với cái nỗi giận hờn âm ỉ ấy thì chửa biết chừng, một lúc nào đó, nó cũng có thể bùng lên thành hỏa hoạn. Cho nên lùi một bước để tiến hai bước chẳng phải là hành động của người quân tử đó sao? Mà cái lùi ấy được lợi cả trăm đường thì đàn ông cớ gì mà dại dột không lùi kia chứ? Còn đàn bà, nhiều khi lũi mãi rồi nên có lúc sẽ chẳng muốn lùi nữa đâu!

Hai vợ chồng cãi nhau. Vợ giận quá mới bảo: “Anh cút đi cho khuất mắt. Chỉ vì anh mà tôi khổ thế này!” Nếu anh chồng cũng lại đang giân, mặt hằm hằm miệng thì tua: “Cô tưởng tôi lấy cô cũng sung sướng lắm à. Không ở được thì cô cút đi!” Thì ngay lập tức có thể tan đàn xẻ ghé ngay. Nhưng chồng lại bảo: “Còn lâu đây mới cút. Chửi đây thế, thì đây cứ ở cho khổ đấy! Làm gì được nhau!” Vợ đang giận tím mặt mà chút nữa thì phì cười. Nhưng quay đi cố chửi một câu: “Đồ mặt dày!” Rồi lại nói thầm với mình: “Anh cứ thử cút đi xem!” Nhưng ngọn lửa trong lòng bị gáo nước mát làm cho lạnh tanh rồi.

Đàn ông xây nhà đàn bà xây tổ ấm. Thế nhưng nếu không có một người đàn ông bao dung và tâm lí ở bên thì cái tổ ấy dù đàn bà có ra sức đến mấy cũng khó có thể xây được cái tổ ấm êm! Một cái đầu suy nghĩ cũng tốt, nhưng có hai cái đầu cũng suy nghĩ thì sẽ tốt hơn nhiều mà! Một cái đầu nóng, thì cái đầu kia nên nguội.
Nếu cả hai mà cũng nóng thì cái tổ ấm kia có bữa bị thiêu trụi ngay! Để rồi sau đó mà ân hận chỉ vì một phút không kiềm chế được mình mà làm điều dại dột. Cho nên, những khi cơm không lành, canh không ngọt thì người kìm nén được cơn giận của mình chẳng phải là người khôn ngoan, bản lĩnh hơn sao? Đàn bà nhiều khi phổi bò khó giữ được mồm, khó nén được lòng nên mới cần người bạn đời bao dung và bản lĩnh hơn đấy thôi!

Vợ giận bảo: “Li hôn đi. Sống như thế này thì thà mỗi đứa một nơi còn hơn”. Nếu chồng lại bảo: “Cô viết đi tôi ký! Cô tưởng tôi sống với cô sung sướng lắm à?” Thì có lẽ chả biết chừng, cái đơn ấy sẽ được viết ra, rồi chưa biết chừng trong khi tức giận cả hai cùng kí ngoạch một cái. Dù tờ đơn kia có ra tới tòa hay không? Nhưng như thế là trong lúc tức giận cả hai người đã làm tổn thương nhau trầm trọng. Hóa ra, với cô, (với anh) cuộc hôn nhân này chẳng có gì là quan trọng cả. Và cô (anh) cũng chẳng hề trân trọng nó. Cho nên bát nước hất đi rồi, có hớt lại cũng khó được như cũ, cũng khó có nước trong.

Thế nhưng nếu chồng làm mặt tỉnh queo mà nói: “Li là li thế nào? Tối ôm vợ ngủ quen rồi, ngửi hơi vợ quen rồi. Nếu muốn li hôn thì kiếm ngay một người thay thế mang về đây, đây khắc li!” Vợ cáu: “Có chó nó mới ở được với anh!” Chồng tưng tửng: “Chó nào ở với đây, đây cũng yêu hết! Dù là chó dữ hay cho lành! Chó điên hay chó khôn! Yêu hết!” Trời đất, khi ấy thì vợ chỉ muốn lao vào mà cắn nát cái mặt tửng từng tưng kia ra. Nhưng là cắn yêu! Ừ, thì là chó cũng được.

Thế nên với đàn bà đừng nên dùng cái đầu nóng mà chỉ nên dùng trái tim nóng. Yêu thương đàn bà một, họ sẽ yêu thương lại mười, một trăm, một nghìn lần. Nên nếu vợ giận, vợ nóng, thì đàn ông nhường nhịn đôi phần cũng chả thiệt thòi chi. Mà đã là vợ chồng, khó tránh khi nóng khi nguội, miễn là biết nhịn, biết nhường nhau mà thôi.

Tôm rang muối tiêu đậm đà

Chị em hãy làm thử món tôm rang muối tiêu cho cả nhà thưởng thức xem sao nhé! Ăn món này kèm với cơm trắng thì có khi không đủ cơm cho cả nhà ăn chứ chẳng đùa :D.
Nguyên liệu:

Làm hỗn hợp muối tiêu

- 2 phần hạt tiêu

- 1 phần muối biển

Các thành phần còn lại của món ăn:

450g tôm to, cắt râu, bỏ chỉ tôm; 45g tinh bột khoai tây hoặc bột ngô; Dầu để chiên; Hỗn hợp muối tiêu; 6 tép tỏi băm nhỏ; 1 quả ớt đỏ hoặc xanh; 1 nhánh hành lá, xắt nhỏ

Cách làm:

Bước 1: Làm hỗn hợp muối tiêu

- Trong một nồi nhỏ trên lửa vừa, rang khô hạt tiêu trong 15 phút cho đến khi thơm. Sau đó để nguội rồi cho vào máy xay hạt tiêu hoặc có thể cho vào cối giã.

- Trên một nồi ở lửa vừa, rang khô muối cho đến khi muối hơi có màu vàng. Để nguội rồi cho muối vào hạt tiêu vào với nhau, trộn đều. Giờ bạn đã hoàn thiện nguyên liệu muối tiêu rồi.

Bước 2: Hoàn thiện món ăn

- Tôm cắt râu, bỏ chỉ đen.
- Rửa sạch tôm, thấm khô bằng khăn giấy rồi lăn vào bát tinh bột khoai tây hoặc bột ngô.
- Đun nóng dầu ăn trong chảo đến nhiệt độ 375 độ F. Sau đó nhanh chóng cho tôm vào chiên mỗi bên 30 giây.
- Sau đó vớt tôm để vào khăn giấy, rắc muối tiêu vừa miệng.
- Cho 2 muỗng canh dầu ăn vào chảo, thêm tỏi chiên cho đến khi có màu vàng nâu. Cho tỏi ra khăn giấy cho thấm bớt dầu.
- Cho 1 thìa dầu ăn vào chảo, thêm ớt vào. Tắt bếp, thêm tỏi chiên vào chảo, đảo tất cả mọi thứ với nhau trong một phút. Thêm tôm vào chảo và nhẹ nhàng đảo trong 10 giây, rắc thêm chút hỗn hợp muối tiêu.
Cho tôm rang muối tiêu rồi thưởng thức nhé!

Chúc các bạn thành công và ngon miệng với món tôm rang muối tiêu.!

Theo Như Lan (Thewoks)

Khoai tây chiên giòn

Khoai tây chiên (khoai tây rán) là một trong những món ăn khoái khẩu không chỉ với trẻ con mà rất nhiều người lớn cũng thích món ăn này. Nhưng thay vì ra ngoài hàng ăn, khoai tây chiên có thể dùng dầu chiên đi chiên lại nhiều lần, không tốt cho sức khỏe thì các bạn có thể học cách làm khoai tây chiên giòn ngon như ngoài hàng ngay tại nhà.

Cách làm khoai tây chiên giòn này vừa đảm bảo sức khỏe lại khá dễ dàng và nhanh gọn, hãy cùng học và làm cho cả nhà thưởng thức nhé.

Nguyên liệu làm khoai tây chiên

  • Khoai tây
  • Bơ, dầu ăn
  • Muối, đường, tương ớt hoặc tương cà

Cách làm khoai tây chiên giòn

Khoai tây chọn củ to vừa, đầy đặn, không nên chọn củ đang mọc mầm. Gọt sạch vỏ khoai tây, sau đó cắt khoai tây thành các miếng dày dài chừng 0,5cm hoặc có thể cắt hoa, gợi sóng...tùy ý thích của các bạn (nhớ độ dày miếng khoai tây chỉ 0,5cm là hợp lý). Sau khi cắt xong bạn phải cho ngay khoai tây vào trong nước, bước này giúp khoai tây không bị thâm và ra nhựa.
Vớt khoai tây ra, bạn cho vào một chiếc khăn sạch, thấm khô rồi thả vào nồi nước đang sôi có pha muối và đường (tỉ lệ muối đường là 2:1), luộc trong 3-4 phút cho khoai tây chin sơ qua, vớt ra thả vào nước lạnh. Sau đó vớt ra để thật ráo nước.
Cho dầu vào chảo đun cho nóng dầu, cho bơ vào cùng cho tan bơ, khi dầu sôi thì vặn nhỏ lửa, cho khoai tây vào chiên vàng là được. Bạn nhớ chiên khoai ngập dầu để khoai tây chiên giòn và vàng đều các mặt nhé. Cách làm khoai tây chiên với dầu và bơ giúp khoai tây thơm, giòn, vàng đẹp mắt.
cach lam khoai tay chien gion
Khi khoai đã chín vàng, vớt khoai tây ra đĩa có lót giấy thấm dầu, rắc lên một chút muối tinh và xóc đều tay cho muối bám trên khoai (bạn có thể bỏ qua bước này vì chúng ta sẽ chấm khoai tây với tương ớt hoặc tương cà mà ^^)
Khi ăn khoai tây chiên, bạn chấm với tương ớt, tương cà hoặc sốt mayonnaise đều được. Ngoài ra, bạn có thể xem thêm các món ăn ngon khác từ khoai tây như Cách làm khoai tây bỏ lò hoặc Tôm cuộn khoai tây chiên giòn

Chúc bạn học nấu ăn vui vẻ và thành công với cách làm khoai tây chiên giòn ở trên nhé ^^

Twitter Delicious Facebook Digg Stumbleupon Favorites More

 
Design by Free WordPress Themes | Bloggerized by Lasantha - Premium Blogger Themes | Bluehost